Một ngày kia, có người
lái bò ở gần đấ y thả bò cho ăn, còn anh chàng thì nằm nghỉ dưới bóng cây rồi
ngủ quên. Kẻ trộm thấy vậy dẫn bò đi. Người chủ thức dậy không thấy bò, tìm xem
thì biết mình bị kẻ trộm. Anh rượt theo kịp, đòi bò lại. Kẻ trộm cũng dành là
bò của y. Hai người cãi nhau đến gần phước xá của Đức Bồ Tát. Ngài nghe sự việc
biết rõ là bò của ai, nhưng muốn cho công chúng phân minh. Ngài bèn hỏi kẻ
trộm:
Bò nầy anh mua từ đâu?
Thưa bò nầy của tôi sinh ra tại nhà.
Anh cho nó ăn vật chi?
Thưa cho nó ăn cháo hoặc đậu.
Ngài bèn hỏi đến chủ bò:
Anh được bò nầy từ đâu?
Tôi đã mua nó tại làng kia, có được nhiều người nghe thấy.
Anh cho nó ăn vật chi?
Thưa tôi nghèo chỉ cho nó ăn cỏ.
Đức Bồ Tát dạy người đem
cháo đậu và cỏ để coi bò ăn vật nào. Thấy cỏ, nó chỉ ăn cỏ theo lời khai của
chủ bò, nên chủ bò được trả bò lại. Đám đông có mặt tại đấy bèn đánh đập kẻ
trộm rồi đuổi đi.
Xem thêm: